“Đón Xuân Này Nhớ Xuân Xưa” – Ai cũng có một mùa xuân đong đầy kỷ niệm để nhớ về…

Đón Xuân Này Nhớ Xuân Xưa là 1 trong những ca khúc nhạc xuân nổi tiếng nhất trước năm 1975. Đây là 1 tác phẩm của nhạc sĩ Châu Kỳ. Thật trùng hợp khi nhạc sĩ Châu Kỳ cũng ra đi vào một mùa xuân cách đây hơn 10 năm.

Mùa xuân luôn mang đến cho thế gian những rung cảm đặc biệt. Lá hoa tươi thắm chào mùa xuân, và lòng người cũng háo hức đón chờ xuân đến. Ca khúc này nói về sự hồi tưởng của một chàng trai khách sông hồ, khi mùa xuân đến chợt nhớ đến những mùa xuân xưa khi còn người yêu ở cạnh bên. Họ đã hẹn hò nhau trong phút giao thừa nhiều nỗi bâng khuâng. Cô gái chờ người yêu bên song thưa, thầm hỏi nhau mùa xuân đã về chưa để rồi gieo cho nhau những ấm áp và hy vọng về một cuộc tình xuân hạnh phúc.

Tuy nhiên ước nguyện không thành, chàng trai đành tìm vui nơi bước sông hồ, nay trở về tìm lại cô gái xuân xưa khi gió chuyển mùa sang, nhưng nào đâu thấy người xưa nữa…

Đón Xuân này tôi nhớ Xuân xưa
Một chiều xuân em đã hẹn hò
Như ươm tình trong cánh hoa mơ,
Khơi hương theo làn gió
Em bảo rằng em viết thành thơ

Đón Xuân này tôi nhớ Xuân xưa
Hẹn gặp nhau khi pháo giao thừa
Em đứng chờ tôi dưới song thưa
Tôi đi qua đầu ngõ
Hỏi nhau thầm Xuân đã về chưa

Xuân đến xuân đi, xuân về gieo thương nhớ
Xuân qua để tôi chờ
Xuân đến xuân đi, xuân về mơn lá hoa,
Xuân qua rung đường tơ

Bước sông hồ như đắm như mơ
Trở về đây khi gió sang mùa
Mong ước tìm cô gái Xuân xưa, cho vơi bao niềm nhớ
Có ngờ đâu Xuân vắng người thơ…

Ca khúc này không chỉ được hát lên dành cho tình yêu đôi đứa, mà dành cho tất cả những ai đã từng có một mùa xuân tươi thắm, và ai cũng đều nhớ về những mùa “xuân xưa” đong đầy kỷ niệm mà nay đã xa vời và chìm khuất nẻo quê.

Xin đăng lại những dòng cảm xúc về ca khúc này của tác giả Phúc Nguyễn trên vnexpress, một người con tha hương luôn nhớ về những mùa xuân nơi quê mẹ:

“Đón xuân này tôi nhớ xuân xưa,
Hẹn gặp nhau khi pháo giao thừa…”

Lời bài hát này mỗi lần vang lên trong tiết trời se lạnh ngày Tết lại khiến những người con xa quê như tôi bồi hồi một cảm giác khó tả! “Đón xuân này” lại nhớ “xuân xưa”, tại sao người Việt Nam lại nhớ về cái xuân, cái Tết ngày xưa như thế nhỉ? Phải chăng nó là những ký ức, những hoài niệm về “những ngày xưa thân ái”?

Từ ngày rời xa quê hương, rời xa “chùm khế ngọt” ngày nào vẫn tung tăng vui đùa, tôi lại nhớ, nhớ lắm mái tranh nghèo mẹ vẫn thường ngồi gói bánh, nhớ khói nghi ngút cái đêm mà chúng tôi thức trắng để canh bánh cho mẹ, nhớ bên hiên cành mai vàng khoe một màu hy vọng, mà mỗi khi nhìn, chúng tôi lại hỏi mẹ: “Mẹ ơi, xuân đã về chưa?”. Rồi ngày chúng tôi lớn lên cùng những cái Tết quê hương, cùng hình ảnh mẹ vẫn ngồi gói bánh đợi các con về quây quần bên nhau, tôi thèm lắm những hình ảnh đó, không ai có thể hiểu được những hình ảnh đó quý giá với chính bản thân tôi như thế nào đâu, và những người con Việt xa quê nữa.

Bỏ lại quê hương để tìm đường mưu sinh, nhưng chúng tôi vẫn luôn hướng về đất Việt, về mảnh đất thiêng liêng của tổ tiên bao đời, về hình ảnh “Xuân này, mẹ chờ em trông…” và rồi “bạn bè lại trông mong…”. Ở lứa tuổi của tôi bây giờ, ngồi tâm tình ngày xuân với các bác đã rời xa quê hương trên 20 năm, tôi lại cứ hỏi sao các bác lại cứ “nhớ xuân xưa” đến như vậy?

Cái xuân xưa với tiếng pháo đêm giao thừa rộn rã, âm thanh của tiếng pháo như xua tan đi những điềm xấu, những không may trong năm cũ. Mùi khói pháo làm chúng tôi thấy nức lòng. Bọn trẻ con chúng tôi vẫn thường xem chơi pháo như một trò chơi dân gian vậy. Ngày mùng 1 ra đường với xác pháo nhuộm đỏ các góc đường xen lẫn với những cánh mai vàng khiến con người ta cảm nhận được hương vị Tết khó tả, xa xa lại thấy vài bóng người đi hái lộc đầu xuân…

Đêm giao thừa có thể xem là đêm thiêng liêng nhất của năm, chính vì vậy mà ai cũng “hẹn gặp nhau khi pháo giao thừa…” để rồi quây quần bên nhau ôn lại những điều của năm đã qua và chúc nhau những điều tốt lành của ngày đầu năm mới. Lũ trẻ con chúng tôi thì rất háo hức vì được ông bà, cha mẹ lì xì nhưng trước đó là phải nghĩ ra những câu chúc xuân thật hay…

Ngồi viết những dòng tâm tình này, tôi chợt hỏi “Xuân đã về chưa?” khi ngoài trời chỉ có những hạt tuyết rơi vô tình và lạnh lẽo. Nhưng trong lòng những đứa con xa quê như chúng tôi, xuân quê hương đã sưởi ấm tâm hồn và tiếp sức hy vọng để chúng tôi sống, làm việc và mơ về một cái xuân quê hương cho riêng mình.

nhactrinh.vn biên soạn

Viết một bình luận